Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ
Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ
Giới thiệu nội dung
Sách nói Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ của tác giả Nguyễn Nhật Ánh, được SachNoi.Online xây dựng và tổng hợp từ nhiều nguồn trên Internet. Tất cả sách nói online chúng tôi sưu tầm chỉ phục vụ miễn phí cho cộng đồng và không thương mại, vì vậy bạn hãy ủng hộ tác giả Nguyễn Nhật Ánh bằng cách mua sách gốc Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ tại nhà sách hoặc những nơi bán sách tin cậy. Đó là việc làm cao đẹp đáng được trân trọng, góp phần tạo nên nguồn tri thức vô tận cho nhân loại.
Cuốn sách mở đầu bằng một nhận xét về cuộc đời của nhân vật chính là Mùi, một chú bé mới tám tuổi: "Cuộc sống thật là buồn chán và tẻ nhạt". Với một loạt dẫn chứng hùng hồn, cậu cho rằng "cuộc sống thật là cũ kỹ". Mở đầu như thế, cuốn sách khiến độc giả giật mình, tự hỏi, tuổi thơ thời bây giờ phải chăng đã già đi mất rồi? Và cu Mùi chỉ "trẻ" lại khi cùng các bạn mình bắt đầu loay hoay tìm mọi cách thoát khỏi sự buồn chán, vô vị bằng "bảo bối" sẵn có của trẻ thơ - đó là trí tưởng tượng. Với bảo bối ấy, các em chơi trò "vợ chồng, bố mẹ, con cái" nhưng nội dung của xã hội bé bỏng đó lại không sao chép cuộc sống của người lớn, mà hoàn toàn lật ngược, đảo tung hết mọi trật tự quen thuộc.
Với bảo bối ấy, cu Mùi đã "tập tành làm một nhà cách mạng tí hon", quyết không gọi "con gà là con gà, cuốn tập là cuốn tập, cây viết là cây viết" nữa. Ngay đến cả bảng cửu chương, 2 nhân 4 cũng không muốn là 8, mà "phải là cái gì cũng được, miễn là khác đi!". Thậm chí, cu Mùi còn cho rằng, cả chuyện trái đất ngày ngày quay quanh mặt trời cũng là một việc hết sức buồn tẻ mà nếu nó là trái đất, nó sẽ... "tìm cách quay theo hướng khác"! Nó quan sát, phân tích cuộc sống chung quanh, đôi khi đưa ra những triết lý sắc bén về các quan hệ trong xã hội, về các khái niệm đối nghịch như con ngoan và con hư, sự đơn điệu và ổn định, sự êm đềm và vô vị, sự giống nhau và tính cá biệt, tri thức và bằng cấp. Nó thử định nghĩa cả tình yêu, rằng "yêu cũng như học bơi vậy, ai lười sẽ bị chìm"! Và cuối cùng, đứa trẻ còn phán xét cả những người lớn nữa! Phiên tòa "trẻ con xử người lớn" ban đầu, một cách thông thường, có thể tạo cho người đọc cảm giác hơi khó chịu, người lớn sẽ nhăn mặt vì sự thẳng thắn quá đáng của bọn trẻ. Thế nhưng, phiên tòa ấy phản ánh rất thật, rất đúng một đòi hỏi chính đáng của tuổi thơ - đó là sự công bằng. Ở các em, "đòi hỏi sự công bằng" không đồng nghĩa với "vô lễ" - hai khái niệm mà người lớn chúng ta thường nhầm lẫn, cũng như, với các em, "tình thương" và "sự tôn trọng" mà cha mẹ dành cho con cái hoàn toàn không là một!
Cho dù cuốn sách có một nội dung khác thường như thế, Nguyễn Nhật Ánh vẫn cứ là Nguyễn Nhật Ánh khi anh luôn giữ nét đặc trưng trong văn phong của mình - chất hài hước nhẹ nhõm, đáng yêu - khiến khi đọc từ đầu tới cuối, nụ cười thú vị không rời môi ta. Song, cũng lại khác với các tác phẩm trước, cuốn sách không dừng lại ở chương thứ 12. Nó có phần "vĩ thanh" vô hình với rất nhiều điều khiến độc giả - người lớn day dứt.
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ thực sự là cuốn truyện hữu ích cho cả người lớn và trẻ con. Tác giả đã kéo các thế hệ lại gần nhau hơn. Đọc nó, những người lớn vô tâm mải miết với cuộc sống cơm áo gạo tiền có thể sẽ dừng bước đôi chút mà ngoái về phía sau, nhớ lại thời thơ ấu, và cùng nhà văn gắng hiểu con em mình để rồi có một phương cách tiếp cận chúng từ một tư thế khác - tư thế của những người bạn - nhằm có thể xóa đi được "lằn ranh giữa trẻ con và người lớn" mà nhà văn cho là "khó ngang với xóa bỏ ranh giới giàu, nghèo trong xã hội". Không chỉ vậy, cuốn sách cũng cho độc giả - người lớn có cơ hội hiểu rõ mình hơn bằng cách "chịu đựng" sự phán xét xác đáng của trẻ thơ với một loạt những so sánh về "các trò chơi" của trẻ con và người lớn!
Còn với lứa tuổi thiếu niên, cuốn sách hẳn cũng sẽ đem lại cho các bạn niềm vui thích, nhưng ở góc độ khác và cung bậc khác. Các bạn nhìn thấy mình trong cuốn sách với tư cách là những người ngang hàng với nhà văn! Ở đây, "ngang hàng" có nghĩa là "được trân trọng và thấu hiểu"!
Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ. Cuốn sách gồm những câu chuyện nhỏ xoay xung quanh 4 đứa trẻ trong cùng một khu xóm là Tủn, Tí sún, Hải cò và cu Mùi. Trong đó, người kể chuyện đứng ở góc độ cu Mùi dưới hình thức kể của “thằng cu Mùi” lúc bé và nhận xét, đánh giá của “ông Mùi” khi đã gần 50 tuổi. Tác phẩm là những câu chuyện dở khóc dở cười bởi sự khác biệt về quan niệm giữa một bên là trẻ con, một bên là người lớn khiến chúng như đang sống lại tuổi thơ tươi đẹp.
Tùy theo điều kiện và hoàn cảnh mà có những tác phẩm không còn đúng giá trị sự thật, bởi những tác động từ nhiều yếu tố chủ quan như chính trị, định kiến, hiệu ứng đám đông, truyền thông, ban tuyên giáo... Chúng tôi mách bạn hãy nghe sách và cảm nhận bằng tư duy chánh kiến của mình, chúng tôi đăng tải sách nói Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ không cho rằng sách này tốt, hoặc mục đích quảng cáo sách, hay ủng hộ tác giả Nguyễn Nhật Ánh, việc bạn chọn nghe sách Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ là quyền tự do quyết định của bạn!
Kính chúc quý thính giả nghe sách nói online tác phẩm Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ của tác giả Nguyễn Nhật Ánh, vui vẻ và hạnh phúc!
Về tác giả
Tác giả Nguyễn Nhật Ánh chúng tôi đang cập nhật thông tin. Mong quý thích giả thông cảm bỏ qua sự thiếu xót này của chúng tôi. Rất mong sự đóng góp của quý thính giả để sách nói online ngày hoàn thiện hơn. Chân thành cảm ơn quý thính giả rất nhiều
Nhận xét
Đăng nhận xét